Truyện ngắn: Hoa của dòng sông


Đêm trước, lúc đang lục đục vo gạo nấu cháo thì bỗng nghe có tiếng con bìm bịp kêu bầy, dì nói với chồng, sao tự nhiên thấy lòng buồn quá. Nằm trước mũi ghe, dượng vừa gõ gõ tay vào cái radio cao niên giọng đục ngầu rọt rẹt, vừa nói: “Năm này mình cũng lục tuần rồi”. Một câu trả lời không đầu không cuối, nhưng dì biết, dượng đang hoài niệm về một chốn xa, vô định không biết là đâu.
Nơi đó có một mái nhà, có bầy cháu con và mảnh vườn để những năm cuối đời nhổ cỏ trồng rau, vui thú với thiên nhiên, làng xóm. Con bìm bịp lại kêu râm ran làm dì chợt thấy tủi lòng. Sống cực cách mấy, dì dượng cũng cố gắng vượt qua, nhưng trời trớ trêu bỏ quên đôi uyên ương mấy mươi năm không có đứa con nào. Vợ chồng ngày một già đi, mơ ước một mái nhà vẫn còn xa lắc mà hy vọng về tiếng khóc trẻ thơ thì dần khép lại phía xế chiều.
Tác giả: Lê Quang Trạng
Giọng đọc: Vân An
Lời bình: Nhà thơ Hữu Việt
Minh họa: Họa sĩ Phạm Hà
Thời lượng: 15p54g