Danh mục logo

Truyện ngắn Truyện ngắn

Truyện ngắn: Nhược thủy

Truyện ngắn: Nhược thủy

Mẹ gọi tôi là Nhược Thủy. Tôi sinh ra từ dòng nước u buồn.
Sâu và lạnh. Tôi không thấy mặt trời, chỉ thấy những vệt nắng không đủ ấm, loang loáng trên mặt nước. Những loài thủy sinh lặng lẽ, mỗi loài gặm nhấm thứ ngôn ngữ của riêng mình.
Chúng tôi cô độc giữa tầng sâu. Từng chiếc vây mỏng mảnh và yếu bấy. Bơi trong vời vợi giá băng.
Mẹ bảo chúng tôi phải tìm dòng nước ấm.

Tác giả: Nguyệt Chu
Giọng đọc: Ánh Nguyệt
Lời bình: Nhà thơ Hữu Việt
Minh họa: Họa sĩ Đặng Đình Ngỡ
Thời lượng: 39p45g

Truyện ngắn: Chuyến tàu vé ngắn

Truyện ngắn: Chuyến tàu vé ngắn

Năm phút sau tàu chạy. Anh đứng lên sửa lại trang phục ngành đường sắt. Nhét áo vào quần ngay ngắn, vuốt phủi ống quần vải cho phẳng phiu, vuốt tóc, đội cái mũ xanh lên. Tất cả các động tác thực hành như khuôn khổ. Mở cửa buồng trực, anh bước ra toa, nện giày vào sàn đi cồm cộp về phía trước. Kiểu đi rất có uy, rất có dáng làm quan to, thế nhưng mãi đến năm bốn mươi tuổi anh vẫn chỉ là một nhân viên đi theo tàu. Bạn anh, đồng nghiệp anh giờ đã là ông này bà nọ. Cái cậu gác ghi trúng biên chế ngành một lần với anh, nay đã là phó ga, chức tước rùng rình, bạc tiền rủng rỉnh. Thế mà anh, chỉ ăn thêm được đôi ba đồng nhờ bán buồng trực hoặc nhận tiền lót tay của khách đi trốn vé. Cái bước chân cồm cộp của anh, nó chỉ mô phỏng cho số cực khổ nặng nề đeo bám lấy anh mà thôi.

Tác giả: Hoàng Công Danh
Giọng đọc: Tiến Tú
Lời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài Nam
Minh họa: Họa sĩ Minh Minh
Thời lượng: 19p23g

Truyện ngắn: Trò đùa

Truyện ngắn: Trò đùa

Phương ngơ ngẩn khi Trang đi, ngơ ngẩn cả khi phòng ký túc có người mới chuyển vào. Trang là đang chạy trốn hay sao, bị từ chối thôi mà, một hai ngày là quên, làm gì đến mức phải chạy xa thế. Như Phương đây, mấy tuần nay, cô không đến báo cáo, nghe tiếng anh ở xưởng, cô tìm đường khác đi. Thi thoảng cô thấy anh, nhớ lời Trang, cô cúi đầu không nhìn. Lời từ chối tương tự chắc anh nói không ít lần, cô không muốn mình là người tiếp theo, lại tò mò, cô gái thế nào mới lọt vào mắt Tú?

Tác giả: Nguyễn Thị Anh Thư
Giọng đọc: Vân An
Lời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân Hà
Minh họa: Họa sĩ Minh Minh
Thời lượng: 27p29g

Truyện ngắn: Cánh đồng tuổi thơ

Truyện ngắn: Cánh đồng tuổi thơ

Họ là những người đầu tiên tiếp nhận những mảnh đất rừng găm đầy bom đạn để cuốc xới, gieo trồng, lần lần bạn bè, anh em họ mạc mới tìm đến, hình thành một cái xóm nhỏ của những người đồng hương xứ Bắc tại đây. Hải Đăng nghe bố và các anh kể những ngày đầu đến đây, mọi người ngủ nhờ trong lán trại của các chú bộ đội, vay từng ống gạo nấu cơm và được các chú dẫn đi tìm nơi đào giếng, chặt cây làm nhà. Mùa mưa đầu tiên, nhà đổ, nước suối dâng lên cuốn đi cả cột, cả mái, mọi người lại phải tìm nơi tốt hơn để dựng lại nhà. Khi cái nhà đã chắc chắn, cánh đồng đã được khai quang, Hải Đăng mới được mẹ dắt về Sông Ray.

Tác giả: Trần Thu Hằng
Giọng đọc: Xuân Khoa
Lời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân Hà
Minh họa: Họa sĩ Thành Chương
Thời lượng: 24p23g

Truyện ngắn: Miền cát

Truyện ngắn: Miền cát

Trên miền cát cháy đó có dáng hai đứa nhỏ tóc cháy khét lẹt, quần áo tả tơi, nhiều chỗ vải tưa thấy cả đám da khét nắng đen thui. Đứa lớn hơn kéo tấm ván đi phía trước, đứa nhỏ lẹt đẹt phía sau, chừng lâu tấm ván nặng quá nên khoảng cách giữa hai đứa ngày càng xa dần ra. Đứa nhỏ thấy vậy khóc bù lu bù loa “Hai ơi, đợi Út với!”, khi đó đứa lớn mới bực bội bỏ tấm ván xuống chạy ngược lại phía sau kéo phụ em, vừa kéo vừa lầm bầm “lẹ lẹ hông tụi nó giành hết khách bây giờ”. Thương biết rõ đứa nhỏ khi đó vừa kéo vừa thút thít khóc vì sợ không có khách về sẽ bị la. Sao không biết rõ được vì con bé đen nhẻm, còi cọc đó chính là cô hồi nhỏ, còn thằng nhỏ mặt quạu cọ kia là anh hai cô.

Tác giả: Ngân Kim
Giọng đọc: Vân An
Lời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài Nam
Minh họa: Họa sĩ Minh Minh
Thời lượng: 20p21g

Truyện ngắn: Chiếc huy hiệu màu đỏ

Truyện ngắn: Chiếc huy hiệu màu đỏ

Anh "Cháy" có cô vợ là giáo viên tiểu học làm cách nhà khoảng ba cây số, cơ quan anh cũng ngay gần đó. Thế nhưng ngôi nhà chủ yếu chỉ có hai mẹ con, anh vắng nhà suốt, khi trực, khi đi công tác. Thậm chí cả những ngày lễ tết hay mưa bão cũng chỉ có hai mẹ con ở nhà. Hàng xóm nhiều lần bàn ra tán vào bảo anh chồng lăng nhăng bên ngoài nên lạnh nhạt với vợ con. Lạ gì mấy ông phòng cháy suốt ngày chỉ có gái gú với rượu chè. Có cô hàng xóm còn tốt tính gọi vợ anh lại thủ thỉ “nói thật” về anh, chị nghe xong đi thẳng chẳng nói gì. Anh biết, chị hiểu và tin tưởng chồng mình hơn ai hết, mấy câu nói vu vơ như vậy chị đã quá quen rồi…

Truyện ngắn: Ba người bạn

Truyện ngắn: Ba người bạn

Ba ông Ba Năm Bảy một bữa nhậu quắc cần câu cho quên những ngày nắng cào tróc da lưng mưa đấm bầm tím mặt, nổi hứng ca vọng cổ um sùm. Ngộ đời, hình như ai xứ này ca nghe cũng được. Ý là ca cổ đó nhe. Tướng tá lực điền chứ cất tiếng nghe mướt rượt, vang và khỏe có thua gì ca sĩ. Có khi hơn. Bởi ca bằng sự hào sảng bất cần người tung hô. Ca tới mấy câu trong bài Lưu Bình Dương Lễ, tức khí chuyện cũ tích xưa, ba ông nổi máu đập bàn thề. Thề mai này giàu sang vẫn làm bè bạn, khó khăn hoạn nạn giang tay giúp đỡ nhau. Còn đòi cắt máu kết nghĩa, nhưng thấy hơi sến nên thôi. Với thấy dao thấy máu mấy bà vợ hoảng hồn báo công an lu bu mất công nữa.

Tác giả: Phát Dương
Giọng đọc: Xuân Khoa
Lời bình: Nhà văn Đỗ Bích Thúy
Minh họa: Họa sĩ Minh Minh
Thời lượng: 32p29g

Truyện ngắn: Sông côi

Truyện ngắn: Sông côi

Lớn lên, khi những bắp tay Đơn ngày càng xỉn màu nắng gió, nhuốm mùi phèn tanh lợ thì anh càng xa ba, chỉ bầu bạn với những con nước lớn ròng trên dòng sông cái xuôi ra chợ huyện. Ông nói mày như con chim đã đủ lông đủ cánh, đến lứa phải ra ràng, tao không còn sức để bảo bọc, khôn thì sướng cuộc đời, ngu thây kệ  mày! Ông vậy, cái sỗ sàng như đã ăn vào máu, phun câu nào như có nọc độc trong đó. Nhưng cũng có lúc ông trở nên hiền lành, đó là khi ông thó được những sợi bạc trên đầu, rọi kiếng nhổ râu rồi nheo nheo mắt ngó mây trời xa xăm.

Tác giả: Trần Huyền Trang
Giọng đọc: Vân An
Lời bình: Nhà thơ Hữu Việt
Minh họa: Họa sĩ Minh Minh
Thời lượng: 21p37g