Danh mục logo

Truyện ngắn Truyện ngắn

Truyện ngắn: Chú Mười Ba

Truyện ngắn: Chú Mười Ba

Tròn mười tám tuổi, má bắt đầu rục rịch chuẩn bị gả Lam đi, nghe nói ai có con trai muốn đi hỏi vợ má đều dò hỏi lai lịch nhà người ta coi có mấy mẫu ruộng mấy công vườn, có máy cày máy xới gì không. Cũng có mấy đám đi coi mắt rồi nhưng Lam không ưng. Má hỏi lí do, cái lí do nhiều khi nó vô lí lắm. Có một điều má không bao giờ biết: Lam mong muốn lấy được một người chồng giống như chú Mười Ba, người cao lớn, giọng trầm ấm áp, nói chuyện nhẹ nhàng, từ tốn, không rượu chè bài bạc. Đọc nhiều sách nên chú nói chuyện rất hay. Có khi, cả nhà đi ngủ rồi mà ba với chú vẫn còn nói chuyện đông tây kim cổ. Lam buồn ngủ lắm nhưng cũng cố thức để nghe, lăn sát vào vách ván, nghe giọng chú thì thầm, như những lời tâm sự.

Tác giả: Vĩ Nguyên
Giọng đọc: Vân An
Lời bình: Nhà văn Phong Điệp
Minh họa: Họa sĩ Tô Chiêm
Thời lượng: 32p30g

Truyện ngắn: Nắng vàng trên nóc Tu Lung

Truyện ngắn: Nắng vàng trên nóc Tu Lung

Tư Đổng vung cái búa nhỏ trong tay, cục đá bể vụn, nghiền thêm vài búa cho đá thành bột trước khi vốc tất cả bỏ vào cái bồn nhỏ. Cái bồn được đẽo từ chang rễ của một cây chò to, được chuốt tỉ mỉ thành hình chóp nón. Chắc trải qua bao đời phu vàng nên nó đen bóng và nhẵn thín. Sau khi vốc hết mớ đá đập nhuyễn cho vào bồn, Tư Đổng bắt đầu ngâm xuống vũng nước và tay xoay vòng như người ta sàng gạo.

Vừa xoay vừa lắc, thỉnh thoảng cho tay vào chà chà mớ đất đá mịn kia lên thành. Mớ bột đất đá xoay vòng vòng, hạt nào to dần văng ra, đáy bồn còn lại mớ đé mịn đen óng ánh. Tư Đổng cẩn trọng đưa tay vốc từng vốc nước ngoài suối rót vào. Tay còn lại hắn nghiêng bồn và giật giật nhẹ đều đều. Vốc nước chảy từ thành xuống và theo từng cái lắc tay, những bột mịn dưới đáy cũng chảy dần ra để lộ phần còn lại sát dưới chóp đáy một ít đé đen với những hạt li ti mỏng màu vàng sáng lóa.

Tác giả: Thanh Tuân
Giọng đọc: Xuân Khoa
Lời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân Hà
Minh họa: Họa sĩ Hà Huy Chương
Thời lượng: 28p03g

Truyện ngắn: Những vì sao cô đơn

Truyện ngắn: Những vì sao cô đơn

Sứt cầm đèn pin của mẹ soi lên bầu trời. Bầu trời như một tấm thảm nhung lấp lánh sao. Sứt bật dậy khi thấy một vì sao vừa vụt qua bầu trời. Sứt tự hỏi vì sao ấy có phải là một linh hồn?

Tác giả: Trần Thái Hưng
Giọng đọc: Thành Tuấn
Lời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân Hà
Minh họa: Họa sĩ Minh Minh
Thời lượng: 26p16g

Truyện ngắn: Ý

Truyện ngắn: Ý

Ở vùng này, chúng tôi gọi dì của mình bằng ý. Ý hơn tôi mười sáu tuổi, rất trẻ và rất đẹp so với cái tuổi hai mươi chín. Ý đẹp nhứt là đôi mắt, đen láy như có sóng nước trong đó. Đôi lông mi dày thẫm như hàng dừa chải vào dòng sông. Mắt của ý luôn sáng trưng một điệu cười nửa ngây thơ, cũng nửa điệu đà. Còn nốt ruồi sau mi mắt tôi nghĩ đã đốn gục trái tim biết bao nhiêu vương tôn công tử. Và, không chừng, lý do ngoại ghét nghề hát chính là vì ý chăng? Ý là ca nhi.

Tác giả: Vương Đình Khang
Giọng đọc: Xuân Khoa
Lời bình: Nhà văn Đỗ Bích Thúy
Minh họa: Họa sĩ Minh Minh
Thời lượng: 25p12g

Truyện ngắn: Nằm trong lòng phố

Truyện ngắn: Nằm trong lòng phố

Đám người nhốn nháo phía sau như một dàn bè lỗi át luôn giọng nam chính. Dẹp ngay. Bồi thêm, ai đụng tới tấc đất cù lao này đánh chết mẹ luôn. Ngoại nhìn xung quanh, nhóm người mang theo cuốc phảng gậy gộc, mắt ai cũng long lên như thể ngoại là một tội đồ phản quốc. Bà ngoại cúi gầm lủi thủi đi nhưng nén lòng không khóc. Ngoại lên đò, người ta chỉ trỏ nhau, bà già này bỏ quê đã lâu, cuối đời muốn về đây xây mồ xây mả. Lạ gì. Sài Gòn tấc đất, tấc vàng. Con cái không lo nổi cho cái mả nên giả đò mua khế bán chanh nói muốn về quê. Khôn như bả xứ này đầy.

Tác giả: Trương Tuệ Đăng
Giọng đọc: Vân An
Lời bình: Nhà thơ Hữu Việt
Minh họa: Họa sĩ Công Quốc Hà
Thời lượng: 30p20g

Truyện ngắn: Qua nẻo Miên Sơn

Truyện ngắn: Qua nẻo Miên Sơn

Khi Vân băng qua con hẻm để đến nơi tài xế grap đang đợi thì chuông đổ lần thứ năm. Trong lúc đổi tay cầm để tiện nghe máy, cô bất cẩn làm điện thoại văng xuống đường. Vừa cúi xuống nhặt xong rồi ngẩng đầu lên, Vân kinh ngạc nhận thấy mọi tiếng động ồn ã của thành phố bỗng nhiên ngừng bặt, bầu trời xám, con đường xám cùng dãy nhà lô xô màu xám đột ngột biến mất.
Cô đang đứng một mình trên lưng chừng con dốc nhỏ. Trước mặt là rặng đồi nhấp nhô trải dài đến tận chân trời, những bụi mâm xôi, ngải voi và dương xỉ chen chúc nhau vươn lên từ trảng cỏ. Không khí nồng nồng mùi đất ẩm, mùi lá mục lẫn trong mùi nhựa cây thơm hắc. Có tiếng rù rù của bầy côn trùng quẩn quanh trên vạt hoa dại muôn màu sặc sỡ phía xa xa.

Tác giả: Trần Thị Tú Ngọc
Giọng đọc: Ánh Nguyệt
Lời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài Nam
Minh họa: Họa sĩ Lê Trí Dũng
Thời lượng: 26p09g

Truyện ngắn: Những bông hoa mận trắng

Truyện ngắn: Những bông hoa mận trắng

Bản nối với trường học bởi con đường mòn ngoằn ngoèo như một con trăn khổng lồ. Gần Tết, hoa mận trắng những vạt đồi, rụng đầy khoảng sân trường lồi lõm.
Bên con suối dưới chân thác Lao Chải, học sinh nhởn nhơ vớt những cánh hoa mận sũng nước ném vào nhau. Lớp học vắng quá nửa. Các em còn bận theo bố mẹ lên nương thu hoạch nốt đám ngô vụ Đông, những nhà khá giả hơn thì cho con xuống chợ đổi gà lợn, váy áo thổ cẩm lấy kẹo xanh đỏ về vui Tết. Thầy giáo Hiếu chiều nào cũng đi xuống bản vận động bọn trẻ trở lại trường. Những ngôi nhà sàn nhỏ oặt như cái tổ chim bám hờ hững vào triền đồi bốn mùa hun hút gió. Người lớn đi nương có khi mấy ngày mới về kiếm thêm thức ăn. Nhà chỉ còn đám trẻ lít nhít, mũi dãi nhem nhuốc, túm tụm bên cái bếp lửa ở gian giữa, ngơ ngác không đứa nào dám trả lời thầy. Thầy quay ra, đầu đụng phải giàn ngô lủng lẳng treo bên hông nhà thì chúng cười ré lên.

Tác giả: Tạ Thị Thanh Hải
Giọng đọc: Thành Tuấn
Lời bình: Nhà thơ Hữu Việt
Minh họa: Họa sĩ Bá Siếu
Thời lượng: 22p35g

Truyện ngắn: Đàn bà

Truyện ngắn: Đàn bà

Mặt hơi xanh. Cổ dài ngẳng ra. Xương ức hõm xuống. Con bé đứng dựa hẳn vào cánh cổng lớn, rụt rè vê tà áo mỏng, ngập ngừng mãi vẫn không cất thành lời. Giọt nắng lọt qua tán hoa giấy rắc loang lổ lên mái tóc và bờ vai gầy bé bỏng. Đôi môi mắm lại và mi mắt chớp chớp mọng nước...

Tác giả: Sương Nguyệt Minh
Giọng đọc: Ánh Nguyệt
Lời bình: Nhà văn Phong Điệp
Minh họa: Họa sĩ Tuấn Anh
Thời lượng: 31p47g