Danh mục logo

Truyện ngắn Truyện ngắn

Truyện ngắn: Ngọn đèn sau cửa

Truyện ngắn: Ngọn đèn sau cửa

Ai lại treo đèn dầu lủng lẳng như phong linh trước cửa nhà cơ chứ? Không chỉ một mà đến ba, bốn, năm chiếc. Tôi dừng chân trước một căn nhà xập xệ, trỏ tay ra đếm. Những ngọn đèn mê ảo, huyền bí như thôi miên thị giác. Tôi hí hoáy cầm máy ảnh chụp lấy chụp để. Ánh sáng chớp nháy từ ống kính liên tục lóe ra, làm thu hút ánh nhìn của một đứa trẻ. Bỗng nó lên tiếng:
“Chú là ai thế? Sao lại chụp hình nhà cháu?”
Tôi sững sờ trước giọng nói phát ra. Đó là một thằng bé nhỏ người, gầy còm như que củi.

Tác giả: Nguyễn Thái Bảo
Giọng đọc: Xuân Khoa
Lời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài Nam
Minh họa: Họa sĩ Minh Minh
Thời lượng: 26p25g

Truyện ngắn: Lạc chuyến

Truyện ngắn: Lạc chuyến

Và năm nào cũng thế, phải chờ cho đến khi chuyến xe khách màu đỏ đang dần trôi về thị trấn thì người ta mới tin rằng mùa xuân đã được chở đến đây. Chỉ một lúc nữa thôi xe sẽ dừng trước cánh cổng sắt đã hoen gỉ ọp ẹp. Thuần ngó chừng bà già còn bận rộn tước lá dong, chẻ nắm lạt dang hay đang vo gạo ngoài thềm giếng. Thuần đoán chắc bà già còn nhiều việc phải làm chưa thể dứt ra được mà đi nên đóng cửa xe ra hiệu cho anh tài lăn bánh. Chuyến xe này cả năm chỉ ghé đến một lần. Dường như cũng chỉ tha thiết dừng trước cánh cổng đó rồi sẽ đi một mạch lên tận Lào Cai trả khách về bến cuối. Có ông già năm nào cũng ra ngóng chuyến xe cuối cùng, chờ đến khi không còn ai bước xuống mới lặng lẽ quay đi. Thuần giả vờ không nhìn thấy tấm lưng đơn độc ấy đang tan ra trong sương. Xứ này nhiều sương đến mức người ta không thấy được mắt nhau nên buồn vui cũng hóa thành ảo ảnh…

Tác giả: Vũ Thị Huyền Trang
Giọng đọc: Thành Tuấn
Lời bình: Nhà văn Đỗ Bích Thúy
Minh họa: Họa sĩ Tuấn Anh
Thời lượng: 26p36g

Truyện ngắn: Ngôi nhà trên dốc gió

Truyện ngắn: Ngôi nhà trên dốc gió

Cáy nhìn Chớ cũng thấy ghét. Bố mẹ giận, chả biết nói cái gì cho hay ho, cho mềm lòng người già, lại chực khóc. Khóc thì bố mẹ có thôi dằn dỗi, thôi mắng nhiếc đâu. Vì bênh Chớ mà Cáy khổ với bố mẹ lắm rồi. Mấy lần bà Chua bảo tìm vợ mới cho, Cáy không chịu, bà rền rĩ: “Sao lại đẻ ra cái thằng đàn ông họ Vàng muốn đội váy vợ lên đầu thế? Khổ quá mà!”. Lại còn cả họ Vàng nhà Cáy nữa, ai cũng bảo: “Cái thằng Cáy có mỗi việc làm cho vợ đẻ mà không được, thì làm được gì chứ!”. Nghe vậy cơn tức muốn làm cho gan ruột Cáy bục ra.

Tác giả: Nguyễn Phú
Giọng đọc: Ánh Nguyệt
Lời bình: Nhà thơ Hữu Việt
Minh họa: Họa sĩ Lê Trí Dũng
Thời lượng: 36p50g

Truyện ngắn: Hoa của dòng sông

Truyện ngắn: Hoa của dòng sông

Đêm trước, lúc đang lục đục vo gạo nấu cháo thì bỗng nghe có tiếng con bìm bịp kêu bầy, dì nói với chồng, sao tự nhiên thấy lòng buồn quá. Nằm trước mũi ghe, dượng vừa gõ gõ tay vào cái radio cao niên giọng đục ngầu rọt rẹt, vừa nói: “Năm này mình cũng lục tuần rồi”. Một câu trả lời không đầu không cuối, nhưng dì biết, dượng đang hoài niệm về một chốn xa, vô định không biết là đâu.
Nơi đó có một mái nhà, có bầy cháu con và mảnh vườn để những năm cuối đời nhổ cỏ trồng rau, vui thú với thiên nhiên, làng xóm. Con bìm bịp lại kêu râm ran làm dì chợt thấy tủi lòng. Sống cực cách mấy, dì dượng cũng cố gắng vượt qua, nhưng trời trớ trêu bỏ quên đôi uyên ương mấy mươi năm không có đứa con nào. Vợ chồng ngày một già đi, mơ ước một mái nhà vẫn còn xa lắc mà hy vọng về tiếng khóc trẻ thơ thì dần khép lại phía xế chiều.

Tác giả: Lê Quang Trạng
Giọng đọc: Vân An
Lời bình: Nhà thơ Hữu Việt
Minh họa: Họa sĩ Phạm Hà
Thời lượng: 15p54g

Truyện ngắn: Nước mắt Mặc nưa

Truyện ngắn: Nước mắt Mặc nưa

Thiệt hộc tốc chạy về khi vừa nghe dứt cú điện thoại của thằng Bình bát. Tháng sáu phủ nắng khắp miệt đồng bưng. Nắng nảy lên những tán lá xanh rì. Nắng trổ những trái non biêng biếc quanh mấy cành cụt. Nắng hong khô mấy cây hàng vừa da. Nắng nung người dân tay đen lấm tấm mồ hôi. Chỉ vậy thôi, nắng không thể bắt lửa để cháy vườn mặc nưa. Thiệt tin con nắng xứ này cũng mang lòng phù sam, sao nỡ đốt thứ thảo thơm đã cho người lục tỉnh vang danh trăm năm qua. Thiệt cứ chạy. Chạy trối chết dọc trên bờ đê. Chạy băng qua mấy cánh ruộng. Chạy về phía lửa. Phía mặc nưa đang mùa cho trái.

Tác giả: Tống Phước Bảo
Giọng đọc: Xuân Khoa
Lời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân Hà
Minh họa: Họa sĩ Trần Lệ Thủy
Thời lượng: 35p52g

Truyện ngắn: Hoa Mộc Vương

Truyện ngắn: Hoa Mộc Vương

“Về đây khi gió mùa thơm ngát” – Khúc tha hương gợi bao buồn nhớ. Ta đâu cùng thời lớp cao nhân lãng mạn với ông? Nhưng sao cứ mỗi lần được nghe lời ca đó cất lên, nỗi lòng yếu đuối của ta như được tựa vào khi lạc bước trên đường phố, hay làng quê đất trời phương Nam.

Tác giả: Cao Duy Sơn
Giọng đọc: Tuấn Tú
Lời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân Hà
Minh họa: Họa sĩ Minh Minh
Thời lượng: 25p31g

Truyện ngắn: Khoảng trời ngập gió

Truyện ngắn: Khoảng trời ngập gió

Tôi thích buổi sớm mai trên biển. Nắng bắt đầu ánh lên từ phía xa xa, đỏ rực như màu lửa, rồi lấp lánh trải trên từng đợt sóng, tan dần và hồng cùng ánh mặt trời. Ngân đã chờ tôi ở khúc vòng có những bông hoa muống biển tím ngắt còn ướt đầm sương hay tối qua bị táp vì bọt sóng, lay lay trong nắng. Ngân thích ngồi bên vạt hoa muống biển quanh năm bám mình trên cát. Loài hoa có sức sống diệu kỳ khoe sắc trong cái nắng, cái gió biển đêm ngày. Phát hiện ra Ngân đẹp dịu dàng. Tôi cười ngô nghê vì ý nghĩ ấy. Con gái miền biển quê tôi ai cũng có nước da nâu giòn, đôi mắt to và đen nhánh. Cả thân hình toát lên một sự rắn rỏi. Nhưng ẩn sau cái vẻ cứng cỏi ấy là một tâm hồn dịu nhẹ, như sóng biển quê tôi lúc vỗ bờ ào ạt, lúc êm mềm lượn cong như dải lụa.

Tác giả: Dương Giao Linh
Giọng đọc: Ánh Nguyệt
Lời bình: Nhà văn Phong Điệp
Minh họa: Họa sĩ Phương Nguyên
Thời lượng: 31p52g

Truyện ngắn: Nghe má kể chuyện hòa bình

Truyện ngắn: Nghe má kể chuyện hòa bình

17 tuổi má về thưa với ngoại rằng con xin được theo cách mạng bởi đơn giản đời ai cũng một lần chết. Con không muốn một cái chết uổng phí tuổi thanh xuân. Tuổi của con bây giờ, muốn an yên thì nay mai sẽ phải lấy chồng hoặc sẽ bị bức hiếp. Thôi mẹ cứ cho con theo các anh các chú, làm được gì thì làm nhen mẹ.
Ngoại khóc hết nước mắt vì chồng vừa chết vì bom đạn, đứa con trai “về R” ba năm chưa tin tức, giờ đứa con gái duy nhất lại đòi dấn thân vào chốn tên bay. Nhưng ngoại không ngăn cản, nhà còn đây, con cứ tham gia công việc với các anh các chú, rồi tối về nhà ngủ cho làng xóm khỏi nghi ngờ.

Tác giả: Đào Phạm Thùy Trang
Giọng đọc: Vân An
Lời bình: Nhà văn Phong Điệp
Minh họa: Họa sĩ Minh Minh
Thời lượng: 16p44g