Danh mục logo

Truyện ngắn Truyện ngắn

Truyện ngắn: Những con sóng vô hình

Truyện ngắn: Những con sóng vô hình

Tôi yêu biển. Sinh cũng thế. Chúng tôi sinh ra và lớn lên cùng những con sóng. Biển là bạn và cũng là nguồn sống của những ngư dân. Những người trong làng vẫn hay kể cho nhau nghe về mỗi chuyến đi. Nhưng có lẽ chuyến đi mà cả đời này họ không thể nào quên đó là những chuyến đi biển cách đây gần ba mươi năm. Ông nội Sinh là người đi biển dày dặn kinh nghiệm nhất trong làng. Ông đã cùng với những người đàn ông của làng vượt sóng chở lương thực, tiếp tế cho bộ đội trong cuộc chiến giữ đảo. Tàu ông bị bắn cháy cùng những người lính trong một trận chiến khi các anh kiên quyết giữ đảo. Trên con tàu mang số hiệu HQ… có cả người con trai duy nhất của ông. Tất cả họ hy sinh. Họ mãi mãi nằm lại với biển trời Tổ quốc, ở nơi rất xa.

Tác giả: Dương Giao Linh
Giọng đọc: Vân An
Lời bình: Nhà văn Phong Điệp
Minh họa: Họa sĩ Minh Minh
Thời lượng: 31p09g

Truyện ngắn: Nắng tái sinh

Truyện ngắn: Nắng tái sinh

Đến tận giờ, khi đã thành hai người tóc bạc, ba vẫn không trả lời mẹ. Ngày nhỏ, anh từng trách ba làm mẹ khổ, để mẹ sống trong nơm nớp, nghi ngờ. Càng lớn, anh nhận ra không phải ai cũng hiểu, cũng say đắm với những cuộc đi, nhất là phụ nữ. Họ giống những gốc cây lớn, ngại xê dịch, ưa cảm giác an toàn, thích trói buộc. Nên anh cũng im lặng, khi vợ trách sao nghỉ việc công ty cũ, vợ khóc lên khóc xuống mỗi lần việc làm ăn vào ngõ cụt. Kể cả lúc vợ mặt mày tái ngắt chìa ra trước anh hợp đồng vay ngân hàng chục tỷ và sau cùng là lá đơn li dị, anh nhớ, cũng đã không nói một câu nào. Hương vị tuyệt vời từ những cuộc hành trình, hưng phấn run rẩy của mạo hiểm là những thứ vợ (và mẹ anh nữa) mãi sẽ chẳng nếm được.

Tác giả: Nguyễn Thị Kim Hòa
Giọng đọc: Xuân Khoa
Lời bình: Nhà thơ Hữu Việt
Minh họa: Họa sĩ Minh Minh
Thời lượng: 29p21g

Truyện ngắn: Dòng thời gian

Truyện ngắn: Dòng thời gian

Chắc chắn đã có thứ gì đó hay ho mê hoặc, hoặc là thứ gì đó giật gân sửng sốt, thứ gì đó đủ sức mạnh để đánh bật anh ta ra khỏi ý định ra khỏi nhà vào lúc nửa đêm. Đúng lý thì nó phải là thứ gì đó lạ lẫm, vậy mà chẳng có gì nhiều ngoài một bức ảnh rất bình thường. Một cô gái và một chàng trai, họ tầm đôi mươi. Tấm ảnh nói lên thời gian và công nghệ lúc bấy giờ, tấm ảnh rất mộc, mộc y như họ từ áo quần cho đến kiểu tóc và gương mặt. Họ đang nâng ly trước chiếc bánh kem nhỏ bằng lòng bàn tay. Có thể thấy họ uống coca-cola và hai cái ly là loại ly thuỷ tinh chấm bi mà đầu giờ tối người phụ nữ đã tất tả đem cất để thay bằng loại ly uống rượu vang cho đúng điệu. Tấm hình ấy thực sự rất bình thường và một điều bình thường nữa, đó là tấm hình chẳng của ai khác mà là của anh ta, chính anh ta là chàng trai đang nâng ly ấy.

Tác giả: Lệ Hằng
Giọng đọc: Vân An
Lời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân Hà
Minh họa: Họa sĩ Hồ Đình Nam Kha
Thời lượng: 32p40g

Truyện ngắn: Hàng rào

Truyện ngắn: Hàng rào

Lần nào đi xa về Mai cũng đứng lừng khừng trước ngõ. Đứng đúng đoạn ngõ chẻ thành hai hướng chạy thẳng đến hai mái nhà cũ kỹ. Ở giữa là rặng tre cao vút làm ranh giới địa phận của hai người từng sống chung nhà, ngủ chung giường.
Chân Mai không biết nên rẽ trái hay rẽ phải, sang chào bố trước hay vào nhà mẹ trước. Rồi lần nào Mai cũng chọn phương án ngồi bệt xuống đất dồn hết sức còn lại sau một chuyến đi dài, nói thật to đủ vang cả hai nhà “con về rồi”. Hai cái đầu sẽ thò ra từ hai mái nhà, cùng chạy lại giằng co Mai như muốn xé đôi.

Tác giả: Vũ Thị Huyền Trang
Giọng đọc: Ánh Nguyệt
Lời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân Hà
Minh họa: Họa sĩ Tuấn Anh
Thời lượng: 31p25g

Truyện ngắn: Tiếng thở than dưới vòm xuyên mộc

Truyện ngắn: Tiếng thở than dưới vòm xuyên mộc

Chẳng mảy may bận tâm đến sự có mặt của anh, cô gái bên ngôi nhà hoang bắt đầu trò đùa dai dẳng với cặp vợ chồng vừa mới tới. Vào những đêm mưa gió, cô lồng lộn trườn qua những cành xuyên mộc rậm rì, rung lắc ngọn cây, giật tung đám lá ném lên mái nhà sàn sạt. Gào thét mệt nhoài đến khi rũ rượi, cô trượt xuống dưới gốc, ngồi gỡ tóc điên cuồng. Mớ tóc ướt nhèm lẫn đầy bùn đất bị vò rối lên kinh khủng quấn lấy tay cô như rắn. Máu tứa ra từ mười đầu ngón tay nhỏ giọt giọt vào trong cỏ.

Tác giả: Trần Thị Tú Ngọc
Giọng đọc: Tiến Tú
Lời bình: Nhà văn Phong Điệp
Minh họa: Họa sĩ Đỗ Dũng
Thời lượng: 29p22g

Truyện ngắn: Triệu view giá bao nhiêu

Truyện ngắn: Triệu view giá bao nhiêu

Lúc đó kênh của tôi bắt đầu được vào net. Nhớ lại vẫn còn phê pha đến sởn da gà ngày hai kênh liên tục cán mốc 1 nghìn người theo dõi, nghĩa là được bật quảng cáo, bắt đầu có thể đếm tiền. Nhưng ở đời chẳng có cái gì dễ xơi lại khơi khơi đến miệng mình như thế cả. Bạn không tin ư? Cứ làm đi rồi biết. Thế giới mạng là một sân chơi khốc liệt mà bạn phải nắm con át chủ bài trong tay mới tồn tại được. Mỗi lần tôi vốc nước tát vào mặt mình cho tỉnh ngủ tôi đều tự kỷ ám thị rằng tôi sẽ không thua trong cuộc chơi này, tôi chỉ có một con đường duy nhất là chiến thắng. Tự kỷ ám thị là một cái gì đó có sức mạnh ghê gớm. Bạn không tin ư? Cứ thử đi rồi biết.

Tác giả: Lệ Hằng
Giọng đọc: Xuân Khoa
Lời bình: Nhà văn Đỗ Bích Thúy
Minh họa: Họa sĩ Minh Minh
Thời lượng: 19p04g

Truyện ngắn: Tiếng cú rơi đêm

Truyện ngắn: Tiếng cú rơi đêm

Sau mùa giáp hạt, thằng nhỏ cất tiếng khóc chào đời. “Thằng nhỏ khóc thấy cưng ghê. Nhìn cái mặt nó kìa, giống hệt anh!” - anh chồng tên Săn Cú Mèo nói vậy. Chị cũng ừ, nhưng nói không giống anh thì tội nghiệp. Biết là thấy không giống, nhưng cha con với nhau, nói không giống thì ngược đời quá. Mỗi lần nhìn thằng nhỏ, chị thấy lòng đau xót, như ai đó chơi ác lấy tấm lòng mình chà trên lộ đá.

Tác giả: Lê Quang Trạng
Giọng đọc: Vân An
Lời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài Nam
Minh họa: Họa sĩ Nguyễn Ngọc Thuần
Thời lượng: 19p35g

Truyện ngắn: Người săn côn trùng

Truyện ngắn: Người săn côn trùng

Mâm cơm dọn ra. Cái bếp than tổ ong để sát nồi cơm. Trên bếp là nồi canh cá đang lục bục sôi, mùi thì là hấp dẫn quá. Mâm cơm toàn rau. Vùng này, chỉ có rau là sẵn. “Đầu cá gì thế bà?”. Bà nguýt ông. “Đầu cá mè, sướng chưa?”. Ông sướng quá, tót lên cái ghế gỗ, kiễng chân với tay lên bàn thờ thỉnh xuống chai rượu. Chai rượu duy nhất còn lại đấy. Như thế gọi là hưởng lộc ông bà ông vải. “Mẹ mày có làm một chén không?”. Ông gạ gẫm. Người đàn bà trạc sáu mươi, gò má nhô cao như hai cái nút chai, chợt ửng lên như sắc hoa đào gặp nắng.

Tác giả: Tống Ngọc Hân
Giọng đọc: Tiến Tú
Lời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài Nam
Minh họa: Họa sĩ Thúy Hằng
Thời lượng: 31p48g