Danh mục logo

Truyện ngắn Truyện ngắn

Truyện ngắn: Khi đàn sếu bay qua

Truyện ngắn: Khi đàn sếu bay qua

Tháng bảy, đường lên Khe Sanh sương mù vấn vít từng khoảng núi đồi xa gần, mơ hồ. Tấm khăn voan trắng sữa khổng lồ ấy trùm lên những bụi sim, mua tím dịu dàng, mang lại hơi thở cao nguyên trong trẻo. Qua khỏi con dốc lớn, nắng hiện ra, rưới ánh sáng mơ màng lên thảm hoa lau nở trắng đồi tựa một rừng đuốc chơi vơi. Nhớ khi xưa hành quân, Vũ một kẻ mộng mơ của đơn vị luôn trầm trồ hoa đẹp, ngây ngất những triền hoa chín vội thả hồn theo mây gió. Tiếng hát của bạn đã giúp chúng tôi quên đi nỗi nhọc nhằn hành quân. Giờ đây Vũ cũng ôm đàn nhưng chỉ dành riêng cho những đồng đội của chúng tôi, đã lâu rồi nằm yên trên 689.

Tác giả: Lê Vũ Trường Giang
Giọng đọc: Tiến Tú
Lời bình: Nhà thơ Hữu Việt
Minh họa: Họa sĩ Minh Minh
Thời lượng: 33p12g

Truyện ngắn: Mắt lửa

Truyện ngắn: Mắt lửa

Giấc mơ của tôi mang hình hài ngọn lửa. Từ cái lần căn nhà nhỏ của tôi bị bốc cháy, trong mắt tôi chỉ còn có lửa. Tôi vẫn thường giấu hộp diêm trong túi quần bạc phếch, để lúc không có ai thì lôi ra nghịch. Những đốm lửa nhỏ xanh biếc rồi vàng lên rực rỡ, nhảy nhót trên tay tôi. Lửa đốt cháy kí ức thành những nắm tro tàn. Giấc mơ chưa bao giờ được bay lên. Một giấc mơ cháy dở. Tôi mải miết đi tìm ngọn lửa của riêng mình. Nhưng chưa bao giờ chạm tới. Tôi đưa tay hứng lấy ngọn lửa, lửa chợt tan đi, bàn tay run rẩy rờ phải mặt mình trong bóng tối. Vẫn còn nguyên cảm giác rát bỏng. Lớp bông băng phủ lên vết thương. Một lưỡi lửa liếm trên gò má do tôi bất cẩn. Lửa ấm nóng và dịu dàng. Nhưng cũng bạo liệt và man dại.

Tác giả: Nguyệt Chu
Giọng đọc: Ánh Nguyệt
Lời bình: Nhà thơ Hữu Việt
Minh họa: Họa sĩ Minh Minh
Thời lượng: 39p02g

Truyện ngắn: Cõi người

Truyện ngắn: Cõi người

Lão lui cui đi trong bóng chiều nhập nhoạng. Mùi hương thắp đỏ loè trong nghĩa địa lan trong gió. Có lẽ giờ này đang là giờ nổi lửa phía bên đó. Lửa bên đó ra sao nhỉ? 
Lão bần thần. Vừa đi vừa tưởng tượng những ngọn lửa xanh leo lét bên bờ những dòng nước của dải thiên hà. Lão thò tay vào họng móc ra mấy thứ hơi độc cứ lướng vướng dội từ dưới bụng dội lên. Không hiểu chiều hôm qua, cô vợ trẻ con cho lão ăn những thứ gì mà suốt đêm đến giờ lão cứ phải móc họng.
Lão vấp phải một cái mả gió. Cái mả nằm lù lù ở giữa bãi cỏ đẹp nhất của cái nghĩa địa tư nhân do lão cố công dựng nên.

Tác giả: Võ Thị Xuân Hà
Giọng đọc: Xuân Khoa
Minh họa: Họa sĩ Minh Minh
Thời lượng: 26p00g

Truyện ngắn: Trái tim phụ nữ

Truyện ngắn: Trái tim phụ nữ

Tháng Sáu, trời bắt đầu mùa mưa. Những cơn mưa rào mạnh mẽ và gấp gáp xối ào ạt xuống thị xã nhỏ bé mà tôi đang sống. Căn phòng nhỏ đột nhiên trống rỗng và lạnh lẽo. Tôi ngồi bó gối nhìn ra ngoài trời. Những cơn mưa xiên chéo vào nhau như tấm lưới mắt cáo khổng lồ chụp xuống bóng đen giăng mắc khắp giàn hoa nguyệt quế đang độ rực rỡ nhất. Bóng đêm loang lổ đè nén tâm hồn tôi bằng sức nặng của sự sợ hãi. Tôi thò tay ra ngoài cửa sổ. Mưa ướt lạnh dọc cánh tay trần. Mưa ướt nhòe cả mắt.

Tác giả: Trần Quỳnh Nga
Giọng đọc: Vân An
Lời bình: Nhà văn Võ Thị Xuân Hà
Minh họa: Họa sĩ Minh Minh
Thời lượng: 17p50g

Truyện ngắn: Người đàn ông làng Yên Hạ

Truyện ngắn: Người đàn ông làng Yên Hạ

Dạo đó, Hạ sống tha hương, cuộc đời trôi nổi, vô định. Hắn lang thang, phiêu bạt, lúc ở trên tàu, lúc ở ga. Có thời gian hắn rong ruổi xuống Hải Phòng, sang tận Trung Quốc. Kiếm được thì ăn, không kiếm được, hắn chịu. Hắn làm đủ nghề, từ bốc vác thuê ở bến tàu, quét hố tiêu, rửa bát cho hiệu phở đến móc túi. Khi hắn học võ Tàu để gác cửa cho một hiệu cao lâu thì hắn thấy trộm cắp vặt không xứng mặt một thằng đàn ông. Từ đắng cay, ngọt bùi đến khổ đau sung sướng, hắn nếm cả. Cuộc đời cũng dạy cho hắn biết như thế nào là ân oán, nghĩa tình. Hắn có võ, có vàng, có gái... đủ cả. Duy chỉ có một thứ hắn luôn thiếu, đó là tình thương.

Tác giả: Sương Nguyệt Minh
Giọng đọc: Tiến Tú
Lời bình: Nhà phê bình Nguyễn Hoài Nam
Minh họa: Họa sĩ Minh Minh
Thời lượng: 34p49g

Truyện ngắn: Đường qua bản

Truyện ngắn: Đường qua bản

Cả bản Cải không ai xinh như cô Mỉ. Tối tối bàn chân đám trai bản múa khèn, thổi sáo bóng nhẵn cả sân nhà. Mấy con chó chỉ dám chui trong gầm ghế sủa mà không dám thò mặt ra. Ông Chổng, cha cô Mỉ phải ngồi canh, không cho thằng trai nào đạp vách để giữ chân đứa gái đẹp. Cô Mỉ còn trẻ lắm, cái bụng chưa ưng ai nên chưa muốn lấy chồng. Người trong bản bảo, cô Mỉ mà không đi lấy chồng thì con gái trong bản Cải này ế hết. Da cô trắng hút hồn đám trai bản, tóc cô Mỉ đen dài buộc chân đám con trai lên nương, lên rẫy…

Tác giả: Dương Giao Linh
Giọng đọc: Ánh Nguyệt
Lời bình: Nhà văn Phong Điệp
Minh họa: Họa sĩ Nguyễn Đăng Phú
Thời lượng: 35p41g

Truyện ngắn: Bến trăm năm

Truyện ngắn: Bến trăm năm

Người thợ trang điểm khen con có đôi mắt đẹp, vầng trán thanh tú và hàm răng đều đặn, sáng bóng. Con cười cười. Khoản này thì y chang bà nội. Mẹ thầm cảm ơn bà nội con, người đã cho con một gương mặt hoàn hảo, đáng yêu đến vậy. Con nhún nhảy trước gương, cười cười. Mình mà không cưới sớm, mai kia già đi thì cô dâu không còn xinh nữa. Lúc bố mẹ cưới nhau, con hơn một tuổi, tung tăng chạy khắp nhà, reo ầm lên. Hoan hô hai đứa cưới nhau. Con còn nhớ không? Chắc là con không nhớ. Vì đã có mẹ nhớ thay con. Mẹ là cô dâu bế theo con về nhà chồng trong ngày vu quy, mà người đời vẫn gọi là “tậu trâu được cả nghé” hay “ăn cơm trước kẻng”. Nhưng con gái mẹ là một chú nghé ngộ nghĩnh, đáng yêu vô cùng đã khiến hai họ bớt đi  bao nhiêu nặng nề, bẽ bàng trong ngày cưới của mẹ.

Tác giả: Tống Ngọc Hân
Giọng đọc: Ánh Nguyệt
Lời bình: Nhà văn Đỗ Bích Thúy
Minh họa: Họa sĩ Đình Truyền
Thời lượng: 23p39g

Truyện ngắn: Lều giấy

Truyện ngắn: Lều giấy

Chiều bàng bạc. Tiếng đàn hát đã vang lên từ căn lều cá có giàn hoa giấy phủ đỏ rực như ngọn lửa. Ngọn lửa ấy làm sáng bừng một khoảng đồng vừa cày ải, làm nước dưới sông ánh sắc hồng. Tôi đã bỏ lại Nhiêm trong vườn bưởi nhà cậu ấy, nương theo tiếng hát, theo mầu hoa giấy đỏ mà tới. Bên căn lều giấy đẹp như vẽ, anh Công đang ngồi cạnh cầu ao gẩy đàn và hát: “Qua lối nhỏ vào nhà em. Muốn ghé vào thăm sợ ba má em buồn lòng...”. Cô bé mười ba tuổi tôi đã đứng nghe hồn mình nở ra như từng bông giấy đỏ xòe cánh trên mái lều. Có cái gì như sợi dây rung lên từng chặp trong lòng tôi. Má tôi nóng hôi hổi như đang ngồi cạnh đống lửa. Ngày bố tôi còn ở nhà, bố cũng hay hát bài này bên hiên mỗi chiều tan ca sớm. Tôi chơi đùa dưới sân, sà vào lòng bố nghe hát, cười đùa, và nhìn mẹ ngồi giặt áo hay chuẩn bị cơm chiều. Nhưng chưa bao giờ có cảm giác thế này. Cái gì đó xáo động dữ dội trong tôi. Hình ảnh cộc cằn khi anh Công cầm gậy đuổi đánh con Vện biến mất, khuôn mặt đỏ rực như say rượu khi anh ngồi trên cống Cổ Cò sau vụ đánh đấm biến mất. Chỉ còn là một người con trai đang say sưa thả hồn dưới lều giấy đang cháy đỏ rực một khoảng trời.

Tác giả: Nguyễn Thu Hằng
Giọng đọc: Vân An
Lời bình: Nhà văn Phong Điệp
Minh họa: Họa sĩ Thu Hà
Thời lượng: 18p52g